Hoàng Lan có chút thắc mắc tại sao Mẫn lại nói vậy.
Tại sao Mẫn lại thấy yên tâm khi Hoàng Lan nói việc ôm nhau chỉ là một điều bình thường.
Đang trong mớ suy nghĩ vẫn vơ thì từ trong nhà lại truyền ra tiếng nói chuyện của Thanh Thu:
- Mọi người đang nói chuyện gì thế ạ.
Mẫn nhân cơ hội này lại bắt đầu nhướng mày khiêu khích chọc ghẹo Hoàng Lan:
- Vừa nãy chị mới bắt gặp
có người đang làm chuyện xấu ấy nha.
Thanh Thu có chút ngờ nghệch hỏi ngược lại:
- Chuyện xấu gì cơ?
- Để chị kể em nghe nha có người giở trò xấu...aaa...đau...đau.
Chưa kịp nói hết câu Mẫn đã hét toáng cả lên vì bị Hoàng Lan nhéo vào cánh tay.
Mẫn liền đưa ánh mắt đáng thương sang cầu cứu Uyển Tịch.
Uyển Tịch nãy giờ đứng một yên lặng bên nhìn mọi người đùa giỡn thì cũng lên tiếng để giải vây cho Mẫn.
Tay không quên xoa xoa mấy cái lên tay Mẫn cốt để dỗ dành cô.
- Mọi người đừng đùa giỡn nữa.
Đến giờ cơm trưa rồi.
Hai người cứ tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi.
Chúng tôi sẽ chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
Thanh Thu toang nói:
- Vậy sao được ạ.
Các chị cho em vào phụ với nha.
Ở nhà người khác ít ra cũng phải giúp đỡ người ta ít nhiều mà.
Hoàng Lan không hài lòng đi đến bên cạnh Thanh Thu ngăn cô lại:
- Vết thương ở vai của em vẫn còn rành rành ra kia kìa.
Em không được động vào thứ gì khác hết.
Mọi thứ cứ để bọn chị làm em ở đây nghỉ ngơi đi.
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-hoang-lan/1023696/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.