Nha dịch đứng đầu nhìn nam tử thân người cao to, bờ vai và vòng eo rộng, lộ ra nét mặt sợ sệt.
“Haha, hiểu lầm, mấy huynh đệ bọn tôi lên núi bắt nghi phạm, chỉ là đi qua nơi này, huynh đài có nhìn thấy hay không?
Tiêu Vị Phàm xách hai con thỏ còn đang chảy m.á.u trong tay, mặt nghiêm nghị: “Chưa từng thấy, không tiễn.”
“Cáo từ, cáo từ.”
Nha dịch thấy một thân cơ bắp cùng với sắc mặt hung dữ của nam nhân, nuốt nước miếng, vội dẫn người vòng đường đi.
Tô Trúc Tâm ngẩng đầu nhìn trời, nhìn nam nhân đứng bên cạnh miệng hố, vừa nhìn liền nhận ra hắn là con trai của thôn trưởng, Tiêu Vị Phàm.
Hắn là thợ săn có tiếng nhất một vùng huyện Bình An, trời sinh thần lực, có thể g.i.ế.c gấu săn hổ, uy danh hiển hách, đến huyện quan thấy hắn cũng phải đi đường vòng, không trách nha dịch chào hỏi một câu liền chuồn đi.
Tô Trúc Tâm trong lòng thấy may mắn, nếu không phải gặp được hắn thì hôm nay nguy hiểm rồi.
Đợi nha dịch đã đi xa, Tiêu Vị Phàm chậm rãi quay người.
Hắn từ trên nhìn xuống, nhìn chằm chằm Tô Trúc Tâm ở trong hố, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Cô lại làm chuyện gì thương thiên hại lí rồi mà bị nhiều nha dịch truy đuổi tới tận đây?”
Tô Trúc Tâm không vui vẻ mà trợn trắng mắt, “Xem huynh nói kìa, tôi nhất định là phải làm chuyện gì xấu xa sao? Tôi là vì cứu cháu gái nhỏ từ trong tay tên huyện quan bại hoại đó.”
Tiêu Vị Phàm mắt có chút nhíu lại, nhìn sang Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-map-cuc-pham-trong-sinh-lam-giau-cung-ca-nha/2199495/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.