Edit: Sữa Mật Ong
Tầm mắt rủ xuống bốn mươi lăm độ, trước mắt là cánh tay to lớn của đàn ông, rồi sau đó là cánh tay trắng nõn của phụ nữ. Trong đầu Trần Dần toát ra ý nghĩ đầu tiên, chính là nhà hắn có trộm.
Trộm hết đồ đạc rồi tranh thủ làm một phát!
Ý nghĩ này xuất hiện nửa giây, sau 15 phút, người đàn ông trên ghế salon ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng giống như lưỡi đao đóng chặt trên mặt Trần Dần.
Trầm Phùng An người này, nhiều năm giả trang tu thành chính quả, bên trong thì hào hoa, bề ngoài lại trấn định như núi. Cho dù lúc này mới vừa vận động xong, vẫn như cũ có thể mặt không biến sắc tim không đập nhanh chất vất người ta.
"Ai cho mày chìa khóa?"
Trần Dần tập trung nhìn vào, trong lòng tắc nghẽn, sợ đến chân đều mềm nhũn.
Không phải trộm, nhưng so với trộm càng đáng sợ hơn.
Hắn vừa muốn mở miệng kêu ba, ánh mắt lướt qua cô gái Trầm Phùng An dùng thân thể ngăn trở.
Cô từ phía sau anh trườn ra nửa gương mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều mị ửng đỏ.
Trần Dần ngừng thở.
Trong đầu như có gì đó nứt vỡ, ong ong tựa hồ có hàng vạn con ong mật vây quanh tai.
Dại ra một lúc, Trần Dần xoay người liền đi ra ngoài. Tay cùng chân suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Nhất định là hắn nhìn lầm. Nguyễn Nhu làm sao có thể ở nơi này.
Cảnh tượng trước mắt quá đáng sợ, hắn nhận định chính mình nhất định là bị ảo giác, liều mạng la lên, vội vàng bỏ chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-that-xinh-dep/847692/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.