Sau cơn mưa trời lại sáng, cô khóc xong rồi thiếp ngủ như một đứa con nít. Thiên Hạo đắp chăn cho cô. Lúc này, mặt cận mặt, cậu mới nhận ra rằng mình đã yêu Hàn Di từ lúc nào không hay, cậu có ý định hôn cô nhưng rồi từ bỏ bởi như cũng vô ích thôi, Hàn Di chỉ yêu Hạ Dương. Chợt cô đẩy vai cậu ấy lại, môi cô khóa nhẹ trên môi Hạo Hạo...
Bên ngoài ghế chờ, Hạ Dương lấy lại được bình tĩnh, anh bước vào phòng định nói Thiên Hạo đi ăn cơm chung thì bắt gặp cảnh tượng này...anh chùng bước, quay lại rồi bước đi nhẹ nhàng không ai hay.
Môi cô ngọt đậm mùi nước yến, khiến cậu không dừng lại được cứ thế đắm say trong nụ hồn không lí do, bỗng cô cắn môi Thiên Hạo, cho cậu một cú điếng hồn đến lùi bước. Cậu không thể hét được, lấy tay sờ lên môi, không chảy máu nhưng chút rát. Có vẻ cô đang mơ hồ trong giấc mơ có Hạ Dương, tay cô chỉ lên trần nhà, miệng nói mớ không ngừng:
-Nè Hạ Dương, anh thấy sao, nụ, hôn có, làm anh, trạnh lòng, không? Nụ hôn, này, như thứ tình, cảm,rẻ rách, anh, dành, cho tôi, vậy đó. Ban đầu, nó ngọt ngào, sâuuuuu ( nó nhấn mạnh) thẳm lắm, rồi nó trở, thành lụi tàn, thành tro luôn, khi tôi, nhìn thấy anh hôn, họ. Anh có, chờ đợi gì tôi ở, tôi không hay là tôi đang tự cho mình đang, được anh yêu, thương....Anh, nói đi....
Hạo Hạo vô cảm trước câu nói của cô, cậu nhìn từ trán cho đến cánh tay cô, nó đầm đìa mồ hôi.Bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-thich-mua/348396/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.