"Cái này lẽ ra phải tự nàng suy nghĩ chứ?" Triệu Duật nhìn nàng, trong mắt vẫn luôn ngậm ý cười như xuân phong, nhưng xuân phong cũng không chừng được khi nào sẽ biến thành mưa rền gió dữ, "Ngọc Như luôn tự nghĩ biện pháp lấy lòng ta."
Tiết Lệnh Vi nào có bản lĩnh như Ngọc Như?
"Nhưng nô gia không nghĩ ra được."
Triệu Duật nghe vậy, nói: "Vậy nàng nghĩ kỹ lại đi, nàng thạo cái gì."
Tiết Lệnh Vi trầm tư suy nghĩ, hình như cái gì nàng cũng không thạo cả.
"Nô gia thạo cái gì không thạo cái gì, không phải đại nhân rất rõ ràng sao?"
"Cho nên, nàng mới càng nên lấy ra thứ gì đó ta chưa bao giờ gặp qua, làm ta thấy mới mẻ."
Tiết Lệnh Vi nghĩ nghĩ, Triệu Duật đã thấy nàng múa, nhưng ngoại trừ cái này, nàng thật sự không biết gì cả, trừ phi --
Triệu Duật thấy nàng trầm mặc nửa ngày, "Không nghĩ ra được sao? Nói thế nào nàng cũng là con gái của Trưởng công chúa, chẳng lẽ thật sự lấy không ra một chút thủ đoạn nào sao?"
"Ta có phải mẫu thân ta đâu, ngài biết mà.."
Triệu Duật cười nhẹ, trêu ghẹo nàng: "Tốt xấu gì mẫu thân nàng cũng từng là Trưởng công chúa nhiếp chính, hô mưa gọi gió nắm quyền trên triều đình, nàng thân là nữ nhi của nàng ta, mà ngay cả một Ngọc Như cũng không bằng sao? Nhiễm Nhiễm, nếu không có người khác che chở, thật ra thì chính nàng có thể đi bao lâu chứ?"
Tiết Lệnh Vi bị lời này kích thích tới, lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-thiep-cua-hoan-quan/924992/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.