"Trong cái phủ này hiện giờ chỉ có hai người các ngươi, chẳng lẽ ý Hồng Lăng cô nương là ta đầu óc không rõ, đến việc đại nhân muốn gọi ai hầu hạ ta cũng phân biệt không rõ sao?" Tiết Lệnh Vi thấy ngữ khí cùng sắc mặt của Thẩm Vân không được tốt, vội vàng nói: "Không, Hồng Lăng không dám, ý Hồng Lăng không phải thế.. Chỉ là cái chân bị thương này của ta chưa lành, chỉ sợ tối nay không hầu hạ đại nhân được, không bằng Thẩm di giúp ta nói với đại nhân, tối nay để Ngọc Như tỷ tỷ hầu hạ thế nào --" Lúc nghe Thẩm Vân nói buổi tối Triệu Duật muốn nàng hầu hạ, Tiết Lệnh Vi bắt đầu có chút hoảng, nàng biết Triệu Duật muốn ai hầu hạ y đều là để phát tiết khoái cảm sở thích kia của y, rõ ràng trước đó còn nói sẽ không ép mình làm chuyện đó, sao vừa đảo mắt liền bắt nàng buổi tối đi hầu hạ? Nàng vẫn là cố gắng không đi thì tốt hơn. Nàng không làm được đến mức như Ngọc Như đâu. Thẩm Vân lại liếc nàng một cái, "Hồng Lăng cô nương, có một số việc phải tự mình hiểu lấy. Đại nhân thả ngươi, còn giữ lại tánh mạng của ngươi không phải chỉ để ngươi làm một phế nhân trong cái phủ này." Vừa dứt lời, Thẩm Vân liền xoay người nói một câu với Ngọc Như: "Đã không còn sớm, Ngọc Như cô nương vẫn là về nơi ở của mình đi." "Vâng." Ngọc Như cúi đầu, hèn mọn cúi người hành lễ như một nô tỳ. Thẩm Vân đi rồi, Ngọc Như liền khôi phục tư thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-thiep-cua-hoan-quan/924996/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.