Kiếp trước. Tương Nhược Lan đã đọc qua một cuốn sách thảo luận về việc đàn ông ghét nhất là gì. Tác giả viết vài điều, nàng không nhớ hết nhưng điều thứ nhất nàng rất có ấn tượng. Đàn ông ghét nhất đàn bà luôn nhàm chán hỏi xem anh ta có yêu cô hay không, yêu bao nhiêu ???
Hôm nay, đem ra ứng phó với tình huống trước mắt cũng được. Nàng biết, cùng một nam nhân phong kiến mở miệng ra là Bàn Nữ kinh, tam tòng tứ đức, nói những chuyện một vợ một chồng, nam nữ ngang hàng thì chỉ phí lời mà thôi. Đối mặt với tình huống này, cách tốt nhất là khiến cho đối phương chán ghét mình, làm cho hắn không còn chút tâm tư nào mà nghĩ đến chuyện này nữa.
Quả nhiên, Cận Thiệu Khang nghe nàng nhắc đến Vu Thu Nguyệt, ý cười thu lại, có chút khó chịu nói:
– Sao lại đột nhiên nhắc tới nàng ấy?
– Ta muốn biết!
Tương Nhược Lan kiều kiều mật mật nói:
– Trước Vu Thu Nguyệt vì làm cho mọi người chán ghét ta mà làm nhiều chuyện xấu như vậy, có phải trong lòng ngươi vẫn có nàng.
Cận Thiệu Khang thu hồi cánh tay đang ôm eo nàng:
– Chuyện này, mẫu thân đã trừng phạt nàng rồi. Tin rằng sau này nàng sẽ thành thật hơn. Nói thế nào đi nữa ngươi vẫn là chính thất, nàng không thể nào làm gì ngươi được.
Tương Nhược Lan thấy hiệu quả không tồi lại thêm một đao:
– Hầu gia, Vu Thu Nguyệt kia thích nhất giả bộ đáng thương thật ra trong bụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-tieu-thu-dai-hao-danh-gia/2211805/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.