Tương Nhược Lan ở trong sân nghỉ ngơi hai ngày. Trong lúc này, Thái hậu sai Diệp cô cô đến thăm nàng một lần cũng ban thưởng không ít thuốc men quý giá. Đợi khỏi hẳn, Tương Nhược Lan tất nhiên là phải vào cung tạ ơn.
Đi đến Từ Trữ cung thì Thái hậu đã dùng bữa sáng xong. Trước kia các phương pháp thực liệu của Tương Nhược Lan đã được Lưu Viện sĩ thông qua nên chính thức áp dụng vào ba bữa của Thái hậu.
Thái hậu đợi nàng dập đầu vấn an xong thì vẫy nàng ngồi bên cạnh mình:
– Sắc mặt không tệ, chắc hẳn đã khỏe rồi.
Tương Nhược Lan cười nói:
– Đều tốt lắm. Bình thường thân thể ta đã khỏe mạnh, chút bệnh nhỏ này sao làm khó được ta
Vừa nói vừa vung tay:
– Thái hậu xem, bây giờ lại sinh long hoạt hổ rồi.
Thái hậu và Diệp cô cô đều bật cười. Thái hậu vừa cười vừa vỗ vai nàng nói:
– Nào có nữ tử dùng sinh long hoạt hổ mà miêu tả chính mình.
Lần này, các cung nữ trong điện đều không nhịn được mà cũng cười rộ lên.
Tương Nhược Lan thấy sắc mặt thái hậu hồng nhuận, da dẻ nhuận trạch, cười nói:
– Khí sắc Thái hậu tốt lắm. những phương tử này người ăn có quen không?
Diệp cô cô đứng bên đáp:
– Thái hậu thích nhất món canh bồ câu non hầm cẩu kỳ, ngày nào cũng ăn rất ngon.
Tương Nhược Lan còn chưa kịp trả lời đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng xướng vang:
–
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-tieu-thu-dai-hao-danh-gia/2211829/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.