Gia Thố nghe Tôn Tiểu Ngũ phiên dịch, gật gật đầu, lại lí xô lí xào một hồi, cung kính lùi vài bước, chuyển thân nói gì đó với các tùy tùng ở xa xa. Những tùy tùng cởi những túi to trên yên ngựa xuống mở ra, không ngờ là mấy con sơn dương còn sống, sau đó ý hướng tới Dương Thu Trì thưa gởi gì đó, ánh mắt vẫn không rời khỏi thân hình xinh xắn của Tống Vân Nhi. Tôn Tiểu Ngũ nói: "Mấy con dê này là bọn họ đặc biệt tặng tước gia để bày tỏ chút tâm ý. Bọn họ ngụ ở dưới chân thần sơn, nếu như có gì cần thì cứ đến lấy." Dương Thu Trì gật đầu, Gia Thố sau khi chấp tay hành lễ với hắn, phóng lên mình ngựa, luyến tiếc nhìn Tống Vân Nhi mấy lần rồi mới cùng các tùy tùng bỏ đi. Hồng Lăng kỳ quái nhìn Tống Vân Nhi: "Tống cô nương, hòa thượng đó nhìn cô cái gì vậy? Hay là... hi hi."
Tống Vân Nhi trừng mắt nhìn nàng: "Đừng có nói bậy! Ai biết hắn làm trò quỷ gì, một hòa thượng xuất gia mà cứ nhìn cô nương người ta trừng trừng như vậy, vừa nhìn là biết hắn là một hòa thương rượu thịt không biết giữ thanh quy gì rồi!"
Dương Thu Trì cười cười: "Như vậy thì muội không biết rồi, lạt ma trong Lạt Ma giáo phân thành các giáo phái khác nhau, rất nhiều giáo phái có thể kết hôn sinh con. Hơn nữa, người Tạng là một dân tộc rất hào phóng. Bọn họ rất khác người Trung nguyên, không thích nữ tử nhu tình tự thủy, nhược bất kinh phong, nhưng lại đặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063871/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.