Dương Thu Trì đương nhiên không phải thần, hắn chỉ dùng một kỹ thuật đơn giản chuyên điều tra vân tay của hình sự thời hiện đại để phá giải án nhỏ này. Khi hồ trà này được đưa đến nha môn, khi chưa xác định được người bị mất của, thì người khác không thể nào được phép chạm vào nó. Do đó, trên trà hồ nhất định chỉ có vân tay của người bị mất chân chính mà không có dấu vân tay của người còn lại trong vụ kiện cáo này.
Hắn trước hết đem bình trà vào trong nội nha, dùng giấy từ tính và băng từ bằng nhựa trong lấy dấu vân tay trên đó rồi cố định trên một mảnh giấy, sau đó đi vào nhà bếp lấy một ít dầu thông, dùng bút lông trát một ít giấu trong tay áo.
Sau khi trở về công đường, hắn cho bị cáo và nguyên cáo ra ngoài miếu thổ địa dập đầu phát thệ, mượn cớ đó đánh lạc hướng sự chú ý của mọi người, sau đó đem hai mảnh giấy viết lời thề có ấn dấu chỉ tay của hai người họ tiến hánh so sánh.
Tuy trên bình trà có không ít dấu vân tay, thậm chí có luôn dấu tay của hắn, nhưng do hắn chỉ cần xác định dấu tay của nguyên cáo hay bị cáo có trên bình hay không là được. Do đây là cách loại trừ 1 - 1, cho nên hắn nhanh chóng tra ra trên bình trà chỉ có dấu tay của Tưởng Văn Minh còn của Chu Tiêu Hoa thì không, cho thấy nguyên cáo Chu Tiêu Hoa là kẻ nói dối. Dương Thu Trì rút cây bút lông có thấm dầu thông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064132/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.