Dương Thu Trì bảo Nam Cung Hùng tiến vào khố phòng đem cửa thông gió bằng sắt được thay ra mang ra để trên mặt đất, bước lại ngồi xuống, ngoắc tay mời Khang Hoài. Khang Hoài cũng bước lại nhìn, Dương Thu Trì chỉ vào chỗ gãy của cửa sắt: "Thỉnh đại nhân xem, chỗ gãy này nói lên điều gì?"
Khang Hoài cẩn thận biện nhận, trên chỗ gẫy có rất nhiều vết cứa li ti trước sau, không nhìn được mấu chốt gì, liền lắc đầu.
"Vết cưa ở chỗ gãy này là từ trái sang phải," Dương Thu Trì lại chỉ phần phía ngoài, "Đại nhân chú ý chỗ này, chỗ tiếp cuối cùng của cái này là bị bẽ gãy, như vậy có thể nói, sau khi cưa đứt phần dưới, muốn cưa phần trên, tặc nhân không tiếp tục cưa mà dùng lực bẻ gãy, điểm này đủ chứng minh, tặc nhân cưa từ phải sang trái."
Khang Hoài cẩn thận nhìn, gật đầu: "Đúng, Dương đại nhân nói không sai."
"Nhưng chúng ta đang nhìn từ trong cửa sổ ra, từ trong này nhìn tức là từ phải sang trái, nhưng tặc nhân tiến vào từ bên ngoài, do đó, từ bên ngoài cửa sổ mà xét, thì vết cưa là từ trái sang phải."
Khang Hoài cố sức kéo cửa thông gió lên, lật trở lại nhìn, gật đầu: "Đúng, là từ trái sáng phải."
"Nếu là như vậy, thì cho thấy người này thuận tay trái."
"Đúng a," Khang Hoài hưng phấn nói: "Chỉ có người thuận tay trái mới có thể hoàn thành được động tác này."
"Nhưng mà, bình thường người thuận tay trái rất ít, bỡi vậy thường bị người ta chê cười."
"Ờ phải, ta nhớ lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064141/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.