"Nàng mặc y phục vào trước đi, đừng để vậy lạnh lám, trên huyền nhai này chúng ta chẳng có thuốc gì, hơn nữa, cứ dùng thân thể mỹ miều hấp dẫn của nàng mà thử sức chịu đựng của ta thế này, thì người ta dù có làm bằng sắt đi chăng nữa cũng không vượt qua cuộc khảo nghiệm này đâu."
"Được, Tố Mai tuân lệnh." Bạch Tố Mai nhỏm dậy mặc nhanh quần áo vào, rồi ngồi xếp bằng cạnh Dương Thu Trì, kéo mền đắp lên người hai người, nhẹ tựa vào lòng hắn.
Một phen kích tình vừa rồi phá tan tấm màn mỏng ngăn cách giữa hai người, khiến cho hai con tim vốn đã cận kề rất sát nhau càng thêm thắm thiết.
Bạch Tố Mai cầm lấy cánh tay Dương Thu Trì bên trong mền, nhẹ vuốt ve, hỏi: "Tố Mai sau này gọi chàng bằng gì? - Dương công tử, thiếu gia, Thu Trì hay là phu quân?"
"Nàng còn đang mang tang, chúng ta không nên để lộ ra ngoài quá. Trước mắt người ngoài thì nàng cứ gọi ta là Dương công tử, ở những trường hợp chính thức thì gọi ta là Dương đại nhân, riêng với nhau thì cứ gọi tên ta, sau này cưới rồi thì gọi phu quân, được không?" Nói xong, hắn cúi mặt tìm môi nàng.
Bạch Tố Mai ngửa cổ dâng hiến nụ hôn sâu, rồi mới đáp: "Tố Mai tuân lệnh."
Dương Thu Trì lại hỏi: "Nàng rốt cuộc bao nhiêu tuổi rồi?"
"Hai mươi mốt!"
Mới có hai mươi mốt, nhỏ quá. Dương Thu Trì đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi: "Đúng rồi, lúc trước ta nghe nói Ân Đức không thể làm chuyện phòng sự, nàng vẫn còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064156/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.