Vào chính lúc này có người gõ cửa, rồi truyền vào tiếng của Dương mẫu: "Con à, mau mở cửa!"
Dương Thu Trì đã mặc xong y phục, liền chạy ra mở cửa, Dương mẫu gấp gáp bước vào nói: "Cháy nhà rồi! Các con không sao chứ?"
"Mẹ, chúng con không sao!" Dương Thu Trì nói, "Dường như là phía nhà của Ân gia cháy, để con đến đó xem sao, mẹ đến đúng lúc lắm, ở cùng tiểu Tuyết cho đỡ sợ, con đi xem xong rồi về ngay, hai người đừng có chạy lung tung!" Dương Thu Trì vừa nói vừa chạy ra khỏi phòng. Con Tiểu Hắc cẩu trong vườn liền bám riết theo chân Dương Thu Trì.
Ra khỏi nha môn, toàn bộ trời đêm bị ánh lửa chiếu sáng rực, khói lửa mịt mùng bốc tận lên trời, những đụn khói lan đi kháp nơi, mùi vị khó ngửi xộc vào mũi người ta. Dương Thu Trì chạy như bay về phía nhà Ân gia, càng đến gần ánh lửa càng sáng, từng lớp người tao loạn đua nhau khiêng nước đi dập lửa.
Chạy đến sau vườn hoa bên ngoài Ân gia đại viện, từ xa xa hắn đã thấy toàn bộ hoa viên chìm ngập trong biển lửa, sức nóng tát thẳng vào mặt khiến người ta không có cách gì đến gần. Thế lửa lớn như thế, từng chút từng chút nước chẳng thấm vào đâu so với con hỏa long cuồng bạo này. Thế nhưng mọi người chỉ biết làm cho hết tâm lực mà thôi.
Bạch thiên tổng phu phụ và Ân lão thái gia phu phụ đang giậm chân đấm ngực khóc lốc. Bạch phu nhân đã ngã nằm ngất ra đất, các nha hoàn đang đỡ bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064596/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.