Phòng bệnh đang tĩnh lặng chợt vang lên âm thanh yếu ớt bất lực
_ Không ... Ý Như ... Ý Như .... đừng ... đừng bỏ anh ... đừng mà ...
Vương Nguyên mê man không ngừng gọi tên cô , đầu cứ lắc qua lắc lại , khuôn mặt nhợt nhạt lộ ra vẻ đau đớn , khổ sở . Bàn tay không truyền dịch cứ quơ loạn xạ phía trước như muốn tìm cái gì đó
Thẩm Linh Lung đuổi Tuấn Khải và Thiên Tỉ đã về , giành quyền ở lại chăm sóc anh . Cô đang ngủ gục bên cạnh , bị đánh thức bởi giọng của anh . Cứ ngỡ anh đã tỉnh , cô mừng rỡ , vội vàng bật dậy
Thế nhưng những gì lọt vào tai khiến khuôn mặt xinh đẹp tái đi , nụ cười trên môi cứng ngắc không cách nào thu lại được
Ý Như ? Người anh đang nhắc tới là Ý Như ?
Tâm tình đang không tốt càng trở nên xấu tệ
Ý Như Ý Như ... Chưa bao giờ Thẩm Linh Lung thấy căm ghét cái tên kia đến thế
Ngay cả lúc mê sảng , người anh nghĩ tới vẫn là cô ta mặc dù bị phản bội . Cô mới chính là ngườivbên cạnh khi anh cần nhất , là người chăm sóc khi anh bị thương thế mà chẳng thèm gọi cô
Khuôn mặt Thẩm Linh Lung từ cứng ngắc chuyển sang lạnh lẽo nham hiểm , những âm thanh bật ra môi Vương Nguyên khiến cô ta chán ghét , chướng tai
Cô ta quay phắt đi , định đi ra ngoài , đột nhiên bàn tay bị tay anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-con-co-ngay-mai-tieu-vy/1365008/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.