Công việc của một bệnh nhân vô cùng đơn giản , đơn giản đến nhàm chán
Ăn , thay băng , uống thuốc , ngủ . Một vòng tuần hoàn ngán ngẩm
Ý Như thuộc tuýp người năng động , việc bắt cô phải nằm im một chỗ như vậy thật quá khó khăn với cô
Đòi xuất viện , Vương Nguyên và Thẩm Hữu Kỳ không đồng ý . Ở lại , cô chỉ có một mình , không có ai nói chuyện , cũng chẳng có gì để làm ngoài ba cái tin lá cải trên tạp chí , báo mạng
Vương Nguyên có công việc riêng của anh , không thể ở bên cạnh cô mãi . Đến trưa hoặc tối anh mới tới
Thẩm Hữu Kỳ cũng chẳng rảnh rỗi gì , cô không biết rõ hắn làm gì nhưng chắc chắn hắn cũng bận lắm
Bởi vậy ... mới chán
Đã thế , nằm viện càng lâu , viện phí càng cao . Chưa kể phí phẫu thuật đã lên tới cả chục ngàn tệ , phí phòng dịch vụ mỗi ngày cũng hơn một ngàn , thuốc cho cô cũng toàn loại tốt . Cứ thế này , đợi đến khi cô xuất viện chắc phải báo ba mẹ ở Việt Nam bán nhà gửi tiền qua trả luôn quá
Cốc , cốc , cốc
Có tiếng gõ cửa kéo Ý Như ra khỏi mối lo lắng . Cô nhìn ra cửa , cao giọng
_ Vào đi !
Cửa được đẩy vào , Uyển Lăng đi vào với sự lo lắng
_ Ý Như ! Cô lên tiếng , ánh mắt nhìn bạn xót xa , trông Ý Như xanh xao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-con-co-ngay-mai-tieu-vy/1365053/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.