Elizabeth dõi mắt theo Ivan và Luke chạy vun vút quanh đám cỏ cao trên cánh đồng, nhảy lên ngụp xuống để bắt những hạt bồ công anh đang trôi trong không trung như những quả bóng bằng lông.
“Tớ tóm được một hạt!” Cô nghe tiếng Luke hét.
“Ước đi,” Ivan reo.
Luke ép bông hoa lại giữa bàn tay và nhắm chặt mắt. “Tôi ước bác Elizabeth sẽ ra khỏi xe và chơi trò bắt Sứ giả!” Thằng bé gào lên. Nó giơ bàn tay ngắn ngủn trong không trung, từ từ mở những ngón tay bé bỏng và thả quả bóng bay lên, để gió mang nó đi.
Ivan nhướng mày nhìn Elizabeth.
Luke nhìn về phía chiếc xe để xem điều ước của mình có thành hiện thực không.
Dù đã quan sát khuôn mặt bé bỏng ngập tràn hy vọng của thằng bé, cô vẫn không thể buộc mình làm điều đó được – ra khỏi xe và khiến Luke tin vào những câu chuyện thần tiên, chỉ là một từ bóng bẩy thay cho những điều dối trá. Cô sẽ không làm thế. Nhưng cô lại nhìn thấy Luke chạy quanh cánh đồng, giơ hai tay ra. Nó túm được hạt hoa, giữ chặt lấy và hét to điều ước cũ.
Ngực cô thắt lại và cô thở gấp hơn. Cả hai người họ đều đang dõi theo cô với hy vọng đong đầy trong mắt và cô cảm thấy sức ép dồn lên mình. Đây chỉ là một trò chơi, cô cố gắng thuyết phục bản thân; cô chỉ việc đi ra khỏi xe thôi. Nhưng với cô điều đó có ý nghĩa nhiều hơn thế. Nó có nghĩa là nhồi nhét vào đầu đứa trẻ những ý nghĩ sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-thay-anh-bay-gio/2207919/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.