Phải mất một lúc môi Ivan và Elizabeth mới rời nhau được, rồi sau đó, Elizabeth với đôi môi rạo rực vừa đi vừa nhảy tới văn phòng. Cô cảm giác như chỉ cần nhấc chân lên khỏi mặt đất là mình sẽ bay lơ lửng. Đang ngâm nga trong lúc cố gắng kiềm chế mình không bay lên, cô va ngay vào bà Bracken đang đứng ở cửa ngó nghiêng đám khách du lịch bên kia đường.
“Lạy Chúa!” Elizabeth hoảng hốt nhảy bật về phía sau.
“Là con của Thiên Chúa, người đã hy sinh cuộc đời mình và chết trên cây thập giá để truyền lời của Chúa và để cho cô cuộc sống tốt đẹp hơn, vì thế đừng dùng tên Người một cách bất kính,” bà Bracken liến thoắng. Bà hất hàm về phía tiệm cà phê. “Đám khách nước ngoài kia đang làm trò gì thế không biết?”
Elizabeth cắn môi cố gắng không cười phá lên. “Tôi không biết. Sao bà không nhập hội xem thế nào?”
“Ông Bracken sẽ không thích cái trò náo loạn đó đâu.” Chắc hẳn bà đã cảm thấy điều gì đó từ giọng nói của Elizabeth vì bà ngẩng đầu lên, nheo mắt chăm chú quan sát kỹ khuôn mặt cô. “Trông cô có vẻ khác.”
Elizabeth phớt lờ bà và bật cười khi Joe lau cà phê trên vỉa hè với vẻ có lỗi.
“Cô vẫn đang tiêu tốn thời gian ở chỗ cái tháp đó đấy hả?” Bà Bracken tố cáo cô.
“Tất nhiên rồi bà Bracken. Tôi thiết kế cho nơi đó mà, bà nhớ không? Nhân tiện, tôi đã đặt vải rồi đấy; phải có cho tôi trong vòng ba tuần nhé, như thế thì chúng tôi sẽ có hai tháng để chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-thay-anh-bay-gio/2207921/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.