Một tuần trôi qua như lời nói của Mạc Y Phàm, đến khi ăn tối xong.Thẩm Nhược Hy điều ôm tập sách sang phòng Mạc Y Phàm học bài..
Cũng chính thức trở thành cô giáo dạy kém bất đắc dĩ của anh..
Mẹ Thẩm biết chuyện có chút lo lắng, khi nghe Ông Bà Chủ muốn thế bà mới thôi phiền muộn..
Lại có chút tự hào về cô con gái nhỏ nhắn của mình.Nhưng luôn nói với Nhược Hy phải biết trên dưới, cư xử phải phép..
Thẩm Nhược Hy chỉ biết vâng dạ, khi quay đi,lại nghĩ đến khuôn mặt vô lại của ai đó..
Bĩu môi khinh thường...
Hôm nay bên ngoài mưa rất to, Thẩm Nhược Hy ở trong phòng đi tới,đi lui..
Có chút thẩn thờ suy tư..
Mày thanh nhíu lại cầm lấy điện thoại nhắn cho Mạc Y Phàm..
- " Mưa To quá, tôi không qua được.Hôm nay nghỉ một buổi nhé.."
Cô có tìm dù rồi nhưng không biết thím Dung để đâu rồi, tìm thế nào cũng không ra...
Nói là sát nhà nhưng chạy qua một khoảng sân to,không ướt hết mới là lạ..
Với lại một phần cô muốn xem phản ứng của anh ra sao..
Đang có hứng trêu trọc anh một chút..Ai ngờ đợi cả mười phút không thấy ai trả lời..
Thẩm Nhược Hy dẫu môi lầm bầm..
- " Đồ đáng ghét vốn chẳng quan tâm mà.."
Ý cô là anh cũng đâu thiết tha gì việc học mà ngày nào cũng hành hạ cô sang đó kèm cặp..
Không hiểu sao Thẩm Nhược Hy thấy khó chịu pha lẫn mất mát..
Tâm trạng đang vui điều bị phá hỏng nặng nề..
- " Tiểu Hy..."
Mẹ Thẩm vội vả đi vào gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-khong-la-anh/2459696/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.