Có một điều lạ là cả những tiết học hôm nay, Mạc Y Phàm nghe giảng rất chăm chú, giáo viên giảng đến đâu anh điều ghi lại một cách cẩn thận..
Giáo viên Chu mấy lần quan sát, từ ngạc nhiên chuyển qua khó hiểu..Các bạn cùng lớp cũng cùng suy nghĩ..
Thật ra trước đây Mạc Y Phàm cũng là một học sinh có học lực rất tốt.Chẳng rõ điều gì qua đến đầu lớp mười anh không còn quan tâm đến chuyện học hành, cuối năm lớp mười đứng gần chót bảng..Những tháng đầu năm lớp mười một cũng chẳng có gì khá khẩm..
Nếu không nhờ thế lực của Mạc Gia quá lớn, anh chắc đã phải chuyển trường rồi.
Vì dù sao đây cũng là trường điểm nổi tiếng nhất thành phố..
Lâm Bình cùng Hàm Ngọc nháy mắt nhìn nhau mấy lần..
Hai người họ lại thuộc dạng học cũng khá luôn nằm trong top một trăm của trường chỉ riêng Mạc Y Phàm là bị rớt ra top mà thôi..
Tuy vậy bọn họ lại rất thân nhau chẳng những thế hai người họ vô cùng tôn sủng Mạc Y Phàm vì cách anh sống với bạn bè, tuy anh lạnh lùng ít nói cũng chẳng thích kết giao nhưng lại là người sống rất nghĩa khí..
- " Phàm à, cậu đang nghe giảng đấy à..?"
Sự tò mò đến lúc bùng nổ, Lâm Bình cũng không chịu nổi nữa, vừa có tiếng chuông reo hết giờ..Nhanh chóng chạy xuống bên cạnh Mạc Y Phàm nhanh miệng hỏi rõ..
Mạc Y Phàm chẳng thèm quan tâm,khinh thường..
- " Không có mắt à?"
Lúc này Hàm Ngọc cũng chạy xuống bên cạnh, đúng vậy trong sách của anh, có rất nhiều chữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-khong-la-anh/2459700/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.