Chỉ là tiếng cười không hề kéo dài thay vào đó là tiếng hết chói tai..
- " Á..Ui nóng quá,bẩn quá.."
- " Cái gì vậy nóng quá..Mạc Y Phàm Cậu làm gì thế..."
- " Ôi..Nước canh đấy,hôi chết đi được.."
Mạc Y Phàm cầm trên tay một chén canh cá,thong thả đi đến khi bọn họ còn chưa kịp phản ứng..
Một tay đẩy Nhược Hy về phía sau,tay còn lại hất chén canh lên bọn người Điềm Hân..
Tạo ra tiếng hét chói tai,một số người đứng gần đó cũng bị lạc đạn vây bẩn không ích..
Sự tình rối rắm..
Nhược Hy hé miệng hai mắt mở to,có chút hả hê nhưng cũng bị hành động của Mạc Y Phàm hù doạ không ít..
Đứng sau lưng anh nhìn bộ dáng thong thả cùng sườn mặt lạnh lùng trái tim Nhược Hy nhảy lung tung..
Lâm Bình cùng Hàm Ngọc đi đến một người cầm cái chén trống không,một người đưa khăn giấy cho Mạc Y Phàm lau tay.
Bộ dạng mười phần coi trời bằng vung..Cầm lấy khăn giấy vừa lau tay miệng nhếch nhẹ..
- " Tôi lỡ tay,các cậu ổn chứ..? "
Điềm Hân cùng bạn của cô ta giận đến mặt đỏ au nhưng chỉ biết mím môi chẳng dám hé nửa lời..
Thấy bọn họ im lặng Mạc Y Phàm thu lại nụ cười ánh mắt sắc lạnh quét qua bọn họ..
Không thèm quan tâm cứ thế quay người nắm tay Nhược Hy ra khỏi căn tin,dòng người đứng xem hiểu ý tách ra nhường đường..
Một trận xôn xao vang lên sau lưng về mối quan hệ của Nhược Hy cùng Mạc Y Phàm còn hơn cơn địa chấn...
Nhược Hy cũng rất bất ngờ khi bị Mạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-khong-la-anh/2459707/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.