...My heart was stolen from you,
Unable to escape the exile...
Tiếng nhạc chuông điện thoại chợt vang lên khiến tôi tỉnh giấc. Giọng nói trầm thấp quen thuộc phát ra từ bên ngoài cánh cửa phòng nghỉ, vọng vào tai tôi, trở thành thứ âm thanh điềm tĩnh mà lạnh lùng.
"Tôi đã xem qua bệnh án của cô ấy, sự việc năm đó cậu điều tra có rất nhiều điểm đáng nghi... Phải, tôi biết rằng có người cố tình che đậy..."
Cuộc đối thoại kì lạ ấy khiến đầu óc tôi lập tức trở nên tỉnh táo.
"Không cần, nếu đào quá sâu thì sẽ bứt dây động rừng..." Lời lẽ sắc bén của người đàn ông giống hệt như một mũi dao băng lạnh.
Tôi hít thở sâu trong vô thức, rất có thể nội dung cuộc trò chuyện này là thứ cần được bảo mật. Vì vậy tốt nhất là không nên nghe tiếp... Tôi nhanh chóng lấy cái chăn trên đùi trùm xuống đầu, bịt kín hai tai lại.
Đến khi người đàn ông bên ngoài mở cửa đi vào phòng, phát hiện ra bộ dạng không đâu vào đâu của tôi, liền có chút sững sờ. Tôi xấu hổ tháo chăn xuống, nhìn kĩ lại một chút, lập tức muốn đào một cái hố thật sâu dưới đất rồi chui vào.
Rõ ràng nó không phải cái chăn, mà là một chiếc áo vest màu đen của nam...
"Tỉnh rồi à?" Túc Tự Lâm nhẹ giọng, nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ trên tay. "Sắp đến giờ làm rồi, em chỉnh trang một chút rồi ra ngoài ăn sáng, phòng vệ sinh phía bên tay trái..."
"Cảm ơn!" Không đợi Túc Tự Lâm nói hết câu, tôi vội vàng nhảy xuống đi văng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-van-con-yeu-em/550098/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.