Đồng thời, đối với dị yêu bản thân nuôi dưỡng, Tư Long có quyền mua ưu tiên.
Lúc này là sáng sớm, Ô Trần mặt tối sầm, vội vã đi tới, đi thẳng đến cái sân gã muốn tới, mùi vị nơi này khiến gã cảm thấy rất không thoải mái. Chỉ là khi đi về phía trước, thì gã đã làm cho nơi này không còn yên tĩnh, từng con dị yêu gào thét từ trong các sân nhà truyền ra.
Ô Trần nghe thấy có phần buồn bực, bước nhanh hơn một chút, muốn đi qua khu vực dị yêu cấp một cấp hai, bước vào khu vực mấy dị yêu cấp ba, đi qua cổng sân của Mạnh Hạo.
Nhưng ngay khi gã đi qua, trong sân của Mạnh Hạo, mấy con Thanh Mộc lang bên cạnh Mạnh Hạo, cũng kêu lên mấy tiếng, đua theo đám dị yêu xung quanh.
Tiếng kêu nghe như bình thường, nhưng rơi vào trong tai Ô Trần vừa đi qua cổng, lại khiến gã run rẩy, sắc mặt biến đổi. Tiếng kêu đó không cao, nhưng gã ở quá gần, nên khi tiếng kêu kia vang vọng trong đầu, khiến thân thể gã đột nhiên run rẩy, lại có cảm giác bị trấn áp.
Ô Trần hít sâu một hơi, nhìn về phía sân nhà của Mạnh Hạo. Gã từng nghe tiếng kêu của dị yêu cấp hai, nhưng chưa từng bị chấn nhiếp tinh thần như ngày hôm nay, lúc này gã không hề chần chừ, tiến tới đẩy cửa sân nhà. Ngay khi cánh cửa bị đẩy ra, Ô Trần nhìn thấy trong sân, một thanh niên gầy gò đang ngồi xếp bằng, như rất thấu triệt, đôi mắt như bầu trời đêm nhìn về phía bản thân.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1993436/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.