Cổ văn chữ Thổ ngày càng rõ ràng, tu vi của Mạnh Hạo, cũng trào dâng, giống như được truyền vào một cỗ lực lượng mới, khiến cho Mạnh Hạo giờ phút này càng thêm mạnh mẽ.
Mỗi lần tim đập, đều đẩy máu lưu chuyển toàn thân, đến mức cực hạn, ngưng tụ thành tu vi càng mạnh mẽ, hóa thành Kim Đan mạnh mẽ hơn nữa.
- Vẫn chưa đủ... Sương thổ này, khí tức còn mạnh hơn cả tiên thổ!
Hai mắt Mạnh Hạo lóe sáng, lộ vẻ quyết đoán, tu vi vận chuyển đến cực hạn, dốc sức hấp thu lực lượng sương thổ xung quanh.
- Đối với ta mà nói, đây là một kỳ ngộ, nếu có thể hấp thu sương thổ này... Ngưng tụ đồ đằng thổ, không biết sẽ mạnh hơn đồ đằng thổ do tiên thổ hóa thành bao nhiêu lần...
Mạnh Hạo lộ vẻ mong chờ.
Cơ thể Mạnh Hạo chấn động, cho dù hắn vẫn còn ở trong tượng băng, nhưng sương thổ đại địa xung quanh tượng băng, lại dần loãng đi. Cho dù loãng đi không nhiều, vì mảng sương thổ đại địa này quá lớn, nhưng nó thực sự có hơi loãng đi, đã thể hiện cho lực lượng sương thổ khổng lồ, tràn vào cơ thể Mạnh Hạo.
Chỉ Hương cách đó không xa, trong một bức tượng băng khác, ánh mắt nàng lúc này, không thể không dời từ người Hàn Sơn và cô gái kia đến trên người Mạnh Hạo.
- Hắn đang làm gì!
Chỉ Hương vừa rồi kinh hãi trước cảnh tượng ở đây, không hề chú ý đến Mạnh Hạo, lúc này khí tức trên người Mạnh Hạo lộ ra, lập tức khiến nàng chú ý.
Vừa liếc qua, Chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1993691/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.