Gần như vào khoảnh khắc thần sắc của Hắc Hồn lão tổ biến hóa, Mạnh Hạo nâng lên tay phải, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, phút chốc lấp lánh nhoáng lên một cái, tay phải phóng ra một chỉ về phía bầu trời.
- Chí Tôn... Kiều!
Mạnh Hạo nhẹ giọng lên tiếng. Hắn vừa nói ra, lập tức trong cơ thể nổ vang ngập trời, mơ hồ người ngoài có thể thấy được trong cơ thể hắn, ngay cả quần áo cũng không các nào che cản ánh sáng!
Ánh sáng này kéo dài, thành hình cung, liên tiếp thiên linh cùng đan điền trong cơ thể Mạnh Hạo, đó là... Một chiếc cầu!
Một chiếc cầu thiên địa của Mạnh Hạo. Một chiếc cầu vô thượng giấu trong cơ thể hắn, giống như kinh mạch. Một chiếc cầu... biến ảo dưới bầu trời, xuất hiện trên tinh tú này...
Chí Tôn Kiều!!
Ầm ầm ầm!
Vô số tiếng nổ ngập trời vang lên, giữa bất ngờ, bầu trời tan vỡ, bị Chí Tôn Kiều hoàn toàn thay thế. Chí Tôn Kiều tản ra uy nghiêm vô thượng, cũng có đạo quang rực rỡ, trên đó có vô số hình ảnh của phù văn lóng lánh. Thân cầu khổng lồ, đủ để cho tất cả mọi người sau khi nhìn thấy đều trợn mắt há hốc mồm, nội tâm nổ vang.
- Đây là pháp thuật gì...
Hắc Hồn Đạo đệ tử ở bốn phía muốn chạy trốn, từng người một hít ngược một hơi, mở to mắt, lộ ra không thể tin.
Hắc Hồn lão tổ cũng sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt chợt co rút lại, với tu vi của lão ta, không ngờ vào giờ khắc này thất thanh.
- Chí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/315901/chuong-1572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.