Con đường mà A Hy chỉ cho Chân Văn Quân quả nhiên là một con đường ngoài dự đoán, chỉ trong vòng nửa ngày đã đến được ngoại thành Nhữ Trữ, chẳng qua con đường này cũng vạn phần gian nguy, tất cả đều là sơn đạo dốc đứng chưa được tu sửa, chỉ cần một chút bất cẩn sẽ rơi xuống vách núi hài cốt không còn.
Khiến cho nàng tò mò chính là người vẫn luôn đi theo phía sau nàng kia, địa phương nguy hiểm như vậy người này vẫn cứ đuổi theo không bỏ. Nàng cũng sắp tới Nhữ Trữ rồi, người này lại còn chưa hiện thân ám sát, chỉ sợ tới nơi rồi sẽ không thể kiềm được hắn.
Chân Văn Quân không có thời gian dây dưa cùng thích khách, gia tăng tốc độ tiến tới muốn bỏ xa người này. Ai ngờ người này lại hết sức ương ngạnh, tiếp tục chạy vội hơn một canh giờ nữa, vẫn như trước có thể cảm giác được khí tức của hắn.
Chân Văn Quân rút kiếm ra chuẩn bị sẵn kim thiền đao, dự tính giết chết cho xong việc.
Khi đang chuẩn bị động thủ, con ngựa của người kia chạy quá lâu bị kiệt sức, suýt chút nữa rơi xuống vách núi. Chân Văn Quân vừa nhìn thấy, không phải Tiểu Kiêu thì là ai, vội vàng phi thân lên ôm nàng trở lại.
"Ngươi đi theo đến đây làm cái gì?" Chân Văn Quân sao có thể nghĩ đến người vẫn đuổi theo không bỏ lại là Tiểu Kiêu. Bất quá suy nghĩ lại vẫn là rất phù hợp với tác phong trước sau như một của nàng.
"A mẫu đi cứu a bà, ta há có thể khoanh tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-ngu-nhuc/1481321/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.