Còn khoảng trăm bước nữa là đến Bách Hoa đình, Diêu Mậu Lâm dẫn theo làn váy lao nhanh trong bóng đêm, bỗng nghe thấy phía trước tựa hồ có tiếng đánh nhau, âm thanh binh khí chạm nhau leng keng hết sức rõ ràng. Diêu Mậu Lâm bị thanh âm này dọa sợ tới mức dừng bước lại, cho rằng mình nghe lầm. Lại thêm tiếng kêu thảm thiết của một nữ nhân khiến nàng khẳng định âm thanh kia chính là từ bên trong Bách Hoa đình truyền tới.
Chân Tướng quân đang ở Bách Hoa đình!
Có thích khách!
Diêu Mậu Lâm một bên lớn tiếng kêu gọi một bên không quan tâm lao về phía Bách Hoa đình, khi nàng thở hồng hộc chạy tới trong đình, tiếng đánh nhau đã bình lặng trở lại, chỉ thấy hai người đứng bên dưới chiếc đèn lồng đang lắc lư.
Một người là Vệ Đình Húc, người còn lại, là Chân Văn Quân với khuôn mặt đầy máu.
Chân Văn Quân trong tay cầm một thanh đao không phải của nàng, cái bóng của đèn lồng lắc lư qua lại chiếu vào khuôn mặt, khiến nàng trông giống như đã thay đổi thành một người khác, không có bất kỳ vẻ thân thiết ôn hòa nào, ngược lại đằng đằng sát khí. Thi thể mở to mắt nằm đầy trên đất bị ánh trăng nhuộm lên một tầng khí sắc kinh hoảng.
Hoa điền như máu trong mắt mang theo dữ tợn, chỉ bị nàng nhìn thoáng qua một cái Diêu Mậu Lâm liền giống như bị kéo đến nơi chiến trường hài cốt khắp nơi, nàng chính là một tù binh tay không tấc sắt chỉ đợi bị cắt chém, nửa bước cũng khó dời.
"Trứ tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-ngu-nhuc/1481374/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.