"Cút ra"
Tô Lăng tránh người sang một bên, lão ta xém chút nữa đập mặt vào cánh cửa nhà vệ sinh.
Nàng hét lên một tiếng, ánh mắt chán ghét nhìn lão ta.
Đâu óc Tô Lăng vẫn còn ám men cho nên vẫn còn choáng váng.
Nàng bỏ đi, bàn tay bịn rịn lên vách tường, theo sát lối ra, lão ta nhấc bước đuổi theo.
Chợt, có một nam nhân chắc ngay trước mặt lão, hắn vung chân đá đá lên chiếc bụng phệ kia.
Lão đau đớn hét lên từng tiếng "Áaaa...mày là thằng nào...mày dám...đá tao"
"Có tin tao....gọi người tới...cho mày một trận không...áaa"
"Câm miệng"
Lão nằm chật vật dưới nền nhà.
Diêm La Thất Sát vung chân đá từng cước mạnh vào mặt, vào người lão.
Hắn giẫm chân lên bàn tay vừa rồi có ý định động vào người Tô Lăng.
"Áaaaa"
Lão ta đau đến chảy nước mắt, lúc nãy cứng miệng thế nào bây giờ hạ thấp mình cúi đầu cầu xin hắn "Áaa...xin cậu...xin cậu tha cho tôi"
"Bàn tay nào còn muốn động tới một cọng tóc của Tô Lăng thì tao sẽ phế nó"
Hản đay nghiến từng chữ một, ánh mắt đặt trên người lão ta giống như mũi dao, đâm sau vào người lão.
Từ bàn tay của lão chảy máu, máu đỏ tươi nhỏ xuống.
Tô Lăng hoảng hốt, nhào tới kéo người Diêm La Thất Sát ra "Anh đang làm gì thế...không thấy lão ta bị thương rồi à? Đầu nàng hiện tại chưa hết choáng, Tô Lăng lắc lắc đầu, cố găng trấn tĩnh bản thân kéo người hẳn ra.
Diêm La Thất Sát ôm lấy bả vai Tô Lăng, hẳn cúi đầu, ghé sát mặt nàng hỏi "Em có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngan-thieu-truy-tim-vo/610817/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.