Buổi chiều...!
Ngạn Thần thật sự đã đi rồi...!
Tô Nhiên ngồi trong tiệm, cô vừa tưới hoa xong, đợi Tiểu Mao tới lấy và đi giao nữa là hết đơn của ngày hôm nay.
Bên ngoài vẫn đang mưa, lấm tấm vài hạt.
Trôi qua một lúc lâu ngồi suy nghĩ, cô bước ra phía ngoài cửa, đưa tay ra hứng mưa.
Mưa rơi những hạt li ti, bám trên bàn tay Tô Nhiên, ẩm ướt.
"Hy vọng đây chỉ mới là khởi đầu, cơn mưa khởi sự cho mọi hy vọng của bản thân"
Cô mỉm cười.
Chỉ hy vọng, sau khi cơn mưa qua đi, lòng lại cảm thấy vui vẻ, phấn chấn lên một chút.
Tiểu Mao dừng xe bên cạnh hiên nắng, y nhanh chóng cởi bỏ áo mưa, bước vào trong bàn trà ngồi.
Tô Nhiên theo sau y bước vào bên trong "Cậu giao nốt đơn cuối cùng nhé"
Y uống một ly trà, đầu hơi ngẩng nhìn Tô Nhiên, sau đó liếc mắt qua bó hoa tươi tắm đang được đặt trên giá.
"Ngày mai em đưa đơn cho chị sau nhé"
"Ừ, có việc bận sao?"
Tiểu Mao nhẹ gật đầu, nét mặt buồn buồn "Bố em đổ bệnh phong hàn, em đi lấy thuốc cho ông ấy"
"Chú bệnh từ khi nào"
"Tối hôm kia đi làm về em thấy người bố ướt nhẹp, sáng hôm qua người phát sốt, đi khám và chuyên nước rồi nhưng chưa thấy khá lên"
Y thật thà kể lại mọi chuyện cho cô nghe.
Tô Nhiên vỗ nhẹ lên vai Tiểu Mao, cô mỉm cười nhẹ nhàng giống như một lời an ủi.
Cô đứng lên, tiến đến giá đặt hoa, gói lại gọn gàng rồi đưa cho Tiểu Mao "Mau giao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngan-thieu-truy-tim-vo/610832/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.