Mặc dù nhớ tới cái người đeo mắt kính đã gặp qua một lần là đàn anh của Triệu Kình, nhưng mà Tưởng Thừa vẫn không nhớ được tên của anh ta.
""Kha"" – Tưởng Thừa vội vàng nhỏ giọng hỏi Triệu Kha – ""Họ của đàn anh này...""
""Tôi tưởng là Trương Đan Đồng sẽ cùng nhau tới cơ"" – Triệu Kha nói – ""Sao mà còn chưa đến.""
""Bởi vì còn chưa tới giờ"" – Tưởng Thừa nói – ""Họ của đàn anh...""
""Nếu không thì tôi gọi điện cho chị ấy hỏi thử?"" – Triệu Kha nói – ""Thực ra nên chờ chị ấy cùng nhau qua đây, chị ấy muốn chia nhau ra tới đây có thể vì không muốn đi cùng một chỗ với tôi hay không?""
""Chị ấy nói là có việc"" – Tưởng Thừa thở dài – ""Đàn anh này... mịa nó bỏ đi, không hỏi nữa.""
""Hứa Hành Chi."" – Triệu Kha nói.
""... Nha"" – Tưởng Thừa gật gật đầu – ""Tôi tưởng là cậu không nghe thấy đấy.""
""Tôi chỉ là hơi căng thẳng"" – Triệu Kha nói – ""Tôi từ năm lớp 11 đã chưa từng cùng nhau đi ăn cơm với Trương Đan Đồng rồi, chị gái tôi và chị ấy ra ngoài chơi cũng không dẫn tôi theo.""
""Hai cô gái đi dạo phố"" – Tưởng Thừa tiếp tục thở dài – ""Dẫn cậu theo ngoại trừ vướng víu cũng không có tác dụng khác.""
""Đồng Đồng vừa mới gọi điện cho chị"" – Triệu Kình đi tới – ""Mười phút thì tới.""
""Chị ấy không tới cũng không sao."" – Triệu Kha nói.
Tưởng Thừa quay ngoắt đầu qua nhìn cậu ta, đè thấp giọng: ""Cậu đi lấy cái đỉnh lớn khống chế nước trong đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngang-tang-tat-da/183364/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.