Tiếng hô Vạn độc vân kia của Âu Dương THiên Phong làm cho người ta khủng bố đến cả người phát lạnh, thậm chí toàn thân run rẩy. Ngoài ra nó còn có tác dụng khác, đó là đem bản tính lạnh lùng ích kỷ của đám người vây xem thể hiện ra ngoài một cách vô cùng sâu sắc.
Bất kể là Tư Đồ Dũng, Tôn Thiết hay là cường hào các phương của Nam Châu, tất cả đều há mồm chỉ trích Lăng Tiêu. Khi Lăng Tiêu dùng không gian giam cầm khống chế Âu Dương THiên Phong cùng với các thành viên của Thanh Thần hội, những người này thiếu chút nữa đã xông lên xé xác Lăng Tiêu. May mà chẳng biết do đảm lượng hay do lý trí mà bọn họ cũng chưa làm ra chuyện gì đén mức không thể vãn hồi.
Giữa những người này, chỉ có Diệp Thiên và đám người phía sau Diệp Thiên kia là không hề chỉ trích Lăng Tiêu dù chỉ một câu. THậm chí ngay cả chút oán giận cũng không có.
Không ai dám hoài nghi đám người phía sau Diệp Thiên là một đám đầu gỗ. Từ năng lượng dao động mãnh liẹt như sóng triều dâng trên người bọn họ, từ thái độ trầm ổn từ đầu đến cuối vẫn bình thản theo dõi trận chiến đấu long trời lở đất, nhóm người đứng phía sau Diệp Thiên so với đám tín đồ của thần Thanh Thần hội tuyệt đối dũng mãnh và khủng bố hơn mấy lần.
Kỳ thật, tất cả mọi người hiểu được mọt đạo lý, hôm nay nếu khôgn có Lăng Tiêu ngăn cơn sóng dữ , chỉ sợ trong phạm vi mấy ngàn dặm, bao gồm cả Vọng THiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-kiem-lang-van/780867/chuong-669.html