Lúc này Lục Yên Chi đi đến, Dương Bách Xuyên biết nàng ta không sao, hơn nữa giống như lời của Hắc Liên, nhờ họa được phúc, Ách Nạn Độc Thể đại thành.
“Thành công?” Dương Bách Xuyên nhìn Lục Yên Chi, hỏi.
Đôi mắt đẹp của Lục Yên Chi hơi chớp, nhìn Dương Bách Xuyên, cười gật đầu: “Vâng, thành công.”
Mặc dù đã đoán được Độc Thể Ách Nan trong người Lục Yên Chi đã đại thành, nhưng khi nghe chính miệng Lục Yên Chi thừa nhận Dương Bách Xuyên vẫn rất vui vẻ.
Tuy rằng Dương Bách Xuyên không biết Độc Thể Ách Nan của Lục Yên Chi rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào, nhưng khí tức tản mát từ trên người nàng ta bây giờ không thể khinh thường được.
Bên ngoài, Mai tỷ xuất hiện, vết thương của Thú Ngũ Hành đã khôi phục, Lục Yên Chi Ách Nan đại thành, đá Đả Tiên được xưng là đả tiên chưa bao giờ trật, Chồn nhỏ lại có thiên phú dị bẩm, nếu thật sự xông ra ngoài liều mạng cũng không phải là không có khả năng.
Lúc này Lục Yên Chi xấu hổ cười nói: "Dương đại ca, ta bây giờ đã là Độc Thể Ách Nan đại thành nên không sợ độc Lưu Ly, của Nguyên Thần Huyễn nữa, ta cũng có thể trợ giúp dùng độc.”
Dương Bách Xuyên cười cười: "Ngươi nào giúp ích mỗi độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn đâu, Độc Thể Ách Nan sẽ giúp chúng ta đảo ngược tình thế, được rồi, vậy thì chúng ta giết xông ra ngoài, cũng không thể để bị vây khốn ở đây cả đời.”
Thực ra nội tâm Dương Bách Xuyên vô cùng sốt ruột, vì bình Càn Khôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/856496/chuong-2872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.