Khác với hệ thống giáo dục trong nước, các trường ở Mỹ phần lớn không cung cấp ký túc xá. Khi đó, Trần Thiệu Thương đã dùng Kỳ An làm đòn bẩy, ép buộc Trần Trạch Dã phải ra nước ngoài, nhưng lại không để lại cho anh một xu, thậm chí còn giữ luôn hộ chiếu của anh.
Mang trong mình đủ thứ bệnh, tương tư thành bệnh, môi Tr**ng X* lạ khiến tâm trạng trở nên u uất. Trần Trạch Dã có một khoảng thời gian dài sống trong cảnh túng thiếu, để tiết kiệm chi phí sinh hoạt, anh buộc phải sống ở khu ổ chuột đổ nát và hỗn loạn.
Nơi đó trị an cực kỳ tồi tệ, rệp và chuột hoành hành, không khí nồng nặc mùi hôi thối tanh tưởi, mỗi ngày đều có người chết vì đói.
Sự hỗn loạn trở thành mảnh đất nuôi dưỡng tội ác, đồng thời sinh sôi bạo lực và dã man, m* t** và giết chóc là những giao dịch phổ biến nhất.
Cảnh nghèo cùng cực khiến con người đánh mất lý trí, nói gì đến đạo đức. Họ tàn sát lẫn nhau, tra tấn lẫn nhau, dùng bạo lực và bắt nạt tạo ra một địa ngục trần gian.
Khi ấy, Trần Trạch Dã không chỉ phải hoàn thành việc học, mà còn phải tìm cách mưu sinh. Kết thúc công việc làm thêm thì thường đã quá nửa đêm, nhưng những đêm ở Vernon lại không yên bình, như than củi để lại những tia lửa lép bép sau khi cháy, yếu tố nguy hiểm bùng phát chỉ trong chớp mắt. Góc hẻm chật hẹp ánh đèn mờ mịt, lũ du côn ăn mặc kỳ dị lang thang như ma quỷ, mang ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngap-lut-thu-van/2804385/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.