Chúng ta thuộc về nhau. Hai ngày sau, Trì Kính trở về nước. Lúc đó Dư Văn Gia vẫn đang đi công tác, chưa quay lại. Anh hạ cánh lúc hơn ba giờ chiều, sau khi về nhà sắp xếp đồ đạc ổn thỏa thì ghé qua nhà cũ. Chuyến công tác lần này là đến một hòn đảo nhỏ miễn visa, nơi đó phát triển kinh tế chủ yếu nhờ du lịch. Sau khi tham dự lễ khánh thành lãnh sự quán, theo sắp xếp của chính quyền địa phương, Trì Kính còn ở lại đảo chơi thêm hai ngày, tiện thể mua chút đặc sản về. Anh đem quà gửi cho mẹ và bà ngoại, cũng không quên mang qua nhà ông nội. Sau khi xong hết, Trì Kính gọi điện cho mẹ Dư. Lần trước khi đến tặng quả nhót nhưng không có ai ở nhà, lần này anh chủ động gọi báo trước. Hôm đó là ngày nghỉ, mẹ Dư ở nhà, Trì Kính nói chuyện xong thì lái xe đến. Lúc mở cửa, Trì Kính đã ngửi thấy mùi thơm ngọt của sữa và bánh. "Mẹ ơi." Trì Kính gọi, mỉm cười bước vào nhà, tay xách theo đồ, "Thơm quá." "Thơm thật chứ?" Mẹ Dư đón lấy đồ trên tay anh, cười tươi rói, "Con đến đúng lúc đấy, bánh Basque vừa nướng xong, mau theo mẹ vào nếm thử đi." Lúc nướng bánh xong, mẹ Dư cũng không rảnh tay, còn tranh thủ tập yoga. Trì Kính vào phòng khách thấy có tấm thảm yoga đặt trước TV. Mẹ Dư bảo Trì Kính ngồi xuống ghế sofa, lát sau mang ra một đĩa bánh đã cắt và một ly sữa nướng vị hoa hồng. "Mời con thưởng thức." Bà đặt đồ lên bàn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-cang-tot-hon-ki-kinh/2772178/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.