Bây giờ cô nhìn anh, là động sát tâm hay động lòng?
Chúc Kim Hạ ngồi trên ghế, nhìn người đàn ông ngồi xổm trước mặt, dùng đôi mắt đen láy, sáng long lanh như được mài giũa nhìn cô.
Cô có một thoáng ảo giác, tư thế này hình như không nên xuất hiện ở nơi này thì phải?
Nếu thay bộ vest, tay cầm nhẫn, thì khung cảnh có lẽ sẽ hợp hơn một chút.
Vậy rốt cuộc là sát tâm hay sắc tâm?
Thật lòng mà nói, hình tượng hiện tại của anh chỉ có thể dùng từ tệ hại để hình dung. Nếu hai người không quen biết, cô tuyệt đối sẽ không ngồi ăn tối bên đường với một kẻ có khí chất của người vô gia cư như thế này.
Nhưng nhìn nhau ở khoảng cách gần như vậy, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ ngày càng rõ ràng—
Công bằng mà nói, hình như anh đẹp trai hơi quá đáng rồi.
Con người thật kỳ lạ, khi chưa có vật thể cụ thể xuất hiện, thì luôn tự đặt ra những quy tắc hà khắc cho mình. Thời đi học, nam chính trong phim thần tượng và tiểu thuyết ngôn tình trông như thế nào, thì hình mẫu lý tưởng của cô cũng như thế ấy.
Không nói đến việc phải mặc áo sơ mi trắng, toát lên vẻ nho nhã, ít nhất tóc tai phải gọn gàng, sạch sẽ, cằm không được lởm chởm râu ria, và, trắng là tiêu chuẩn nhất định phải có
Tục ngữ nói rất hay, một trắng che ba xấu(*),có thấy nam chính nào trong phim thần tượng đen nhẻm đâu.
(*)Nhất bạch che tam xú ( 一白遮三丑 ): Một trắng che ba xấu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-doc-lap-cua-toi-dung-quang/1773537/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.