Bữa trưa diễn ra rất hoành tráng.
Tuy Thời Tự là một kẻ “tham tiền”, nhưng lại rất giữ chữ tín, sau khi nhận tiền của Vệ Thành, dựa vào chút lương tâm chưa mất hẳn mà làm một bữa thịnh soạn, theo lời của Đốn Châu thì, mức độ phong phú này chỉ có thể được ăn trong hai dịp: một là Tết, hai là đám cưới.
Nhờ phúc của Vệ Thành, mọi người được đón Tết sớm, nhưng đáng tiếc bầu không khí lại quá kỳ lạ, chẳng ai tập trung vào đồ ăn cả.
Chúc Kim Hạ vốn tưởng Vệ Thành vẫn sẽ khăng khăng ăn trong xe, ai ngờ anh ta lại theo sau cô bước vào ký túc xá của Thời Tự.
Cô còn chưa kịp phản ứng, Thời Tự đã bưng từ trong bếp ra bốn bộ bát đũa, giống như bạn bè lâu năm mà hất cằm về phía Vệ Thành: “Ngồi đi.”
Vậy bây giờ là tình huống gì đây?
Chúc Kim Hạ nhìn hai người bọn họ, rõ ràng là vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Vệ Thành lại giống như không nhìn thấy vẻ mặt cứng đờ của cô, kéo chiếc ghế bên cạnh cô ra, nhưng người còn chưa kịp ngồi xuống, một bóng dáng đã nhanh như chớp từ đối diện lao tới, “bịch” một tiếng ngồi xuống.
“Xin lỗi xin lỗi, đây là chỗ ngồi riêng của tôi.” Đốn Châu chiếm giữ chỗ ngồi, lại kéo chiếc ghế nhỏ bên cạnh mình ra: “Lại đây, anh ngồi đây!”
Ý đồ ngăn cách hai người rõ như ban ngày.
Vệ Thành liếc nhìn cậu một cái, Chúc Kim Hạ thót tim, lo sợ chiến tranh sẽ bùng nổ, nhưng điều đáng ngạc nhiên là ngay sau đó, Vệ Thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-doc-lap-cua-toi-dung-quang/1773555/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.