Không khí phòng khách căng thẳng lạ thường. Kerji gần như chết lặng khi nghe Misae nói.
-"Không thể nào! Không thể để bà ta thao túng Azuhad như vậy!"-Kerji tức giận đập bàn và nói.
-"Tôi cũng biết vậy, nhưng hoàn toàn bất lực. Kẻ quyền lực nhất bây giờ là Bernita, chứ không phải Azuhad."-Misae đan hai tay vào nhau, cố suy nghĩ và nói.
-"Chết tiệt!"
-"À...còn một chuyện..."
-"Chuyện gì?"
-"Có thật là cha cậu đã tiến hành cuộc bạo loạn nhiều năm về trước không?"
Kerji không nói gì. Cậu chỉ mỉm cười. Misae có vẻ ngạc nhiên trước thái độ của Kerji.
-"Nếu giải thích quá nhiều, đôi khi sẽ phản tác dụng. Tôi biết Bernita kiểu gì cũng nói vậy, vì ông Sanjou và bà ta gần như là tình nhân của nhau."
-"Tức là..."
-"Tôi phải tiếp khách rồi, cậu về nhé, Misae."-Kerji đứng dậy và nói.
Misae không hiểu lắm. Kerji không giải thích nhiều, cũng có ý không thừa nhận. Câu nói đó có thể làm Misae đau đầu mấy ngày mất.
Misae trở về cung điện với hàng loạt những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu. Cậu đi dọc hành lang cung điện, đi hết hành lang rồi lại quay đầu đi tiếp. Cậu nghĩ về những gì mà Kerji vừa nói.
-"Tình nhân? Chắc chắn họ phải qua lại với nhau chứ nhỉ?"
Misae suy nghĩ một lúc, rồi đi.
Nửa đêm, Misae vẫn chưa ngủ. Cậu cởi bỏ bộ giáp hoàng gia, khoác lên mình tấm áo đen như tên trộm. Cậu thoát ra khỏi phòng mình một cách nhanh lẹ. Cứ như vậy, cậu cố gắng tiếp cận phòng Bernita.
-"Bernita, anh thấy mọi việc em làm đang rất ổn."-Tiếng của ông Sanjou phát ra từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-em-tro-thanh-ac-quy/1085224/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.