Tuyết ngừng, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo và rực rỡ khác thường, sau hoàng hôn cũng không lập tức chìm vào bóng tối.
Vân Hồi Chi vào bếp, định làm thêm một món nữa.
Trình Vận nói thích món canh thịt viên cô làm, cô có yêu cầu là đáp ứng, chiều có thời gian liền chuẩn bị.
Dung Mẫn vui vẻ nhìn con gái bận rộn trong bếp, chụp lại bóng dáng cô đeo tạp dề, xoa viên thịt, rồi chia sẻ vào nhóm nhỏ có Dung Thiến,đắc ý nói: [ Đầu bếp lại sắp thể hiện tài năng rồi, em không được ăn đâu nhé. ]
Dung Thiến cũng không ghen tị, chụp một bàn ăn tối còn phong phú hơn: [ Không thèm, có trai đẹp làm cho em ăn. ]
Dung Mẫn vừa nghe em gái có chuyện, cũng lập tức hóng hớt: [ Quen nhau bao lâu rồi? Bao nhiêu tuổi, làm nghề gì, có ảnh cho chị xem không? ]
Dung Thiến gửi một biểu cảm rồi biến mất tăm.
Làm xong việc, Vân Hồi Chi xem lại lịch sử trò chuyện trong nhóm, cũng tò mò chết đi được.
Dì út của cô vẫn còn rất quyến rũ, một gương mặt đẹp thu hút cả nam lẫn nữ, không biết sẽ để ý đến người như thế nào.
Là cháu gái, Vân Hồi Chi hơn hai mươi năm qua cũng chưa từng thấy dì ấy hẹn hò với ai, người ta căn bản không muốn chia sẻ với cô, cũng không thích khoe khoang.
Đồng thời cô nghĩ đến một chuyện: "Ủa, kỳ lạ, dì út của con cũng không kết hôn, một phụ nữ độc thân lớn tuổi ưu tú, sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-he-mat-khong-che-noi-doi/2933348/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.