*từ gốc là 舔狗, nôm na là chó liếm, chỉ việc đối phương không thích mình nhưng vẫn làm đủ mọi cách để bám dính lấy.
Ở đây tớ dùng tạm từ dại trai, nghĩa hơi xa chút nhưng tạm ổn, quan trọng là nó hay hơn từ chó liếm ở trên kia.
EDITOR: KỲ GIẢN NIỆM
BETA: MIN
Thịnh Tiện: Không nhớ đã một mình trôi qua bao nhiêu cái Tết rồi, mà Tết năm nay lại còn bị thương nữa.
Bài viết này còn kèm một hình ảnh bàn tay bị thương.
Lục Kinh Yến nhịn được 10 phút, cuối cùng vẫn ấn vào bức ảnh.
Thịnh Tiện vừa mới cắt chỉ, lòng bàn tay anh có một vết sẹo uốn lượn, miệng vết thương vẫn chưa lành, có thể nhìn thấy rõ vết khâu.
Lục Kinh Yến nhìn chằm chằm bức ảnh đó nghiên cứu vài lần, bỗng nhiên hơi hối hận vì đã nhờ Trần Khải đưa Thịnh Tiện đi cắt chỉ.
Không biết cậu ta có ghi lại những điều cần lưu ý sau khi cắt chỉ không nữa.
Hai ngày sau khi cắt chỉ không được để miệng vết thương dính nước, liệu anh có biết không.
Lục Kinh Yến để điện thoại xuống, nhìn trần nhà rầu rĩ thở dài.
Cô chưa bao giờ để ý đến bản thân đến vậy, lúc cô bị bệnh, việc uống thuốc hay không còn phải xem tâm trạng đã, nhưng bây giờ cô lại lo lắng cho Thịnh Tiện.
Lẽ nào đây là cảm giác thích một người ư?
Năm nào cô cũng đón Tết một mình, nhưng cô chưa từng đau lòng cho bản thân, còn bây giờ lại cảm thấy xót xa cho Thịnh Tiện.
Lục Kinh Yến bị cảm giác đau thương thấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-cung-thich-anh/119533/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.