Chương 14
Con trai hai mươi lăm tuổi thành gia lập nghiệp là chuyện đương nhiên. Nếu anh đã tự quyết định sự nghiệp của mình, vậy thì chuyện lập gia đình phải do người làm mẹ kiểm soát. Đó là quan điểm của Cố Song Dương.
Sau một đêm cân nhắc kỹ lưỡng, giáo sư Lương quyết định gọi lại cho vợ cũ. Ai dè đâu cuộc gọi mà ông lấy hết can đảm để thực hiện lại kết thúc trong vài câu ngắn ngủi.
Câu đầu tiên là: “Song Dương à, đối với thế hệ chúng ta đàn ông hai mươi lăm tuổi kết hôn sinh con là chuyện bình thường, nhưng thanh niên bây giờ trưởng thành rất muộn.”
Mấy chữ ‘trưởng thành rất muộn’ khiến Cố Song Dương bật cười thành tiếng, bà ấy đáp trả: “Người khác thì tôi không biết thế nào, nhưng con trai ông không hề trưởng thành muộn... Nó dậy thì sớm, bây giờ đã đủ chín chắn rồi.”
Đủ chín chắn...
Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa chen ngang: “Có chuyện gì vui vậy?”
Cố Song Dương đáp lại người hỏi: “Không có gì, nói chuyện với lão Lương thôi.”
Không muốn làm phiền thêm, giáo sư Lương dứt khoát cúp máy cái rụp.
...
Coi trọng mọi sự khởi đầu mới là thói quen làm việc của Minh Tịch. Bây giờ cô đã có nơi để nương thân, nhiều chỗ cần phải dọn dẹp lại cẩn thận. Cô chỉ mang theo một ít hành lý từ Nghi Thành nên cũng không mất bao nhiêu thời gian đã sắp xếp xong quần áo.
Song bây giờ cô không phải ở nhà trọ nữa, cần phải mua thêm ít đồ dùng sinh hoạt.
Trung tâm thương mại Long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-tuoi-sang-tuy-hau-chau/2723598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.