Tiếng nước chảy róc rách vang lên.
Ninh Thương Vũ đứng trước chiếc gương rộng, có thể phản chiếu toàn bộ phòng tắm, tỉ mỉ bơm một ít xà phòng rửa tay, bắt đầu làm vệ sinh.
Bọt có mùi bạc hà trượt dọc theo các đường nét rõ ràng trên mu bàn tay, cuộn theo dòng nước, thấm vào lớp da dưới các tĩnh mạch nổi lên, như dãy núi kéo dài đến cánh tay hữu lực…
Khi nước được vặn hết mức, chuyển sang nước lạnh, tiếng nước ào ạt càng thêm mạnh mẽ.
Ninh Thương Vũ cẩn thận rửa từng ngón tay, động tác chậm rãi, dưới ánh sáng sáng rực, cơ bắp tay anh nổi lên đường gân mạnh mẽ, đầy sức sống, tỏa ra một luồng năng lượng như hormone.
Cảnh tượng đó như thể đang chảy ra từ cánh cửa kính phòng tắm đang mở toang.
Lâm Trĩ Thuỷ vì căng thẳng quá mức, ngồi bên mép giường, cảm thấy cơ thể mình như được làm từ nước, lại nổi lên một làn sóng nóng, không tự chủ được mà nước mắt cứ rơi, đầu gối vô thức lại run rẩy.
Cô cố gắng kìm nén d.ục v.ọng như Ninh Thương Vũ đã nói, nhưng lại không thể kiểm soát được.
Lâm Trĩ Thuỷ cảm thấy mắt và lông mày như ướt đẫm, cô cúi xuống, đôi mắt vô tình nhìn thấy chăn nhung xanh thẫm dưới người đã bị nắm chặt, bàn tay phải bỗng lỏng ra, trong đầu cô lại hiện lên cảnh tượng mình đã nắm lấy tay Ninh Thương Vũ.
Thật là một bàn tay xấu xa!!!
Dám làm ngơ, không nghe lời chỉ huy của bộ não.
Tại sao lại chọn nắm tay anh?
Vì sao lại chính xác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793667/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.