Lâm Trĩ Thuỷ cảm nhận được ánh mắt của Ninh Thương Vũ dừng lại trên cổ tay mình, ánh mắt đầy ẩn ý.
Cảm giác nóng bỏng, lạ lẫm xuyên qua lớp da thịt, truyền vào đầu ngón tay, chỉ trong chốc lát đã lan tỏa một lớp đỏ nhạt, giống như viên ngọc phỉ thúy dưới ánh đèn mờ. Lâm Trĩ Thuỷ ngẩn người một lúc rồi buông mới tay.
“Em… không phải cố ý.”
Câu nói vừa dứt, chưa kịp để Lâm Trĩ Thuỷ vội vàng thanh minh, bàn tay với những khớp xương rõ ràng của Ninh Thương Vũ đã vòng qua cổ cô, hôn lại lần nữa, ban đầu là một nụ hôn đầy mạnh mẽ với đầu lưỡi thâm nhập tấn công, sau đó từ từ sâu hơn, hôn đến tận cổ. Tay còn lại của anh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, như một thợ săn tài ba, anh nhẹ nhàng nhấc cô khỏi chiếc giường nhung đen, thì thầm vào tai cô, giọng trầm giống như đang ra lệnh: “Đưa lưỡi ra.”
Lâm Trĩ Thuỷ theo bản năng nghe theo, đưa lưỡi ra.
Ninh Thương Vũ cúi xuống, ngậm lấy chiếc lưỡi hồng nhạt, mười mấy giây ngắn ngủi trôi qua, mặt Lâm Trĩ Thuỷ và cả vành tai cô nóng bừng lên như bị ngọn lửa của anh thiêu đốt.
Đây là lần *****ên cô chính thức hôn người khác, không có kinh nghiệm, chỉ có thể làm theo bản năng, hai tay siết chặt vai Ninh Thương Vũ, chân tự động quấn lấy eo anh.
Những động tác vô tình, bởi vì hai cơ thể dán sát nhau, cô gần như chạm vào nơi lòng bàn tay cô vừa chạm vào ban nãy.
Kèm theo sự căng thẳng là một cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793669/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.