Giường lạ và không gian lạ khiến Lâm Trĩ Thủy không thể ngủ yên, may mà trong mơ hồ cô lại ngửi thấy mùi cây thông mạnh mẽ bao bọc lấy mình.
Khi tỉnh dậy thì trời đã sáng, cô cuộn tròn trong chăn, làn da nơi bờ vai trắng nõn nà, như vừa được rửa sạch bởi nước suối vậy.
Một hồi lâu, Lâm Trĩ Thủy chậm rãi mở mắt, đầu còn hơi lâng lâng, nhưng vừa động đậy đã cảm nhận được sự đau nhức, vết sưng đỏ lan nhẹ ở mông. Không nặng lắm, chịu được, nhưng lại rất rõ ràng.
Chợt nhận ra điều đó, tim cô đập nhanh hơn, chẳng chút chậm trễ kéo chăn lên, nhìn xuống, eo vẫn đẹp, nhưng làn da trắng ngần phía dưới tựa ngọc lại in hằn vết tay đỏ ửng, sau cả đêm trôi qua, vết sưng đỏ đó trông thật kinh người.
Từ lúc vừa tỉnh đến khi nhớ lại chi tiết nhỏ xảy ra trong nhà tắm sau khi say, cô chỉ mất đúng một giây.
Đồng tử Lâm Trĩ Thủy rung động, cuối cùng cũng nhớ ra chuyện tối qua Ninh Thương Vũ tự tay trừng phạt cô, không phải bằng roi da nhỏ, mà là bằng bàn tay nóng hổi, cơ bắp rắn chắc.
Anh còn “tàn nhẫn và thô bạo” vỗ mông cô tận ba cái!
Ba cái!!
Người độc ác quá!!!
Sắc mày tinh tế của Lâm Trĩ Thủy hơi cau lại, vừa giận vừa xấu hổ đến mức cảm giác nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên, nóng đến nỗi lưng cô như đổ mồ hôi hột, nhớp nháp khó chịu, suýt nữa cô đã định trừng phạt lại anh cho ra nhẽ. Rồi khi định ngồi dậy, đầu óc dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793673/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.