Lâm Trĩ Thủy bị ném lên đệm, thân người bật lên theo độ đàn hồi, chiếc điện thoại tuột khỏi tay rơi vào trong chăn. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt khẽ mở lớn, nhìn thấy dáng người cao lớn, rắn rỏi của Ninh Thương Vũ đang từng bước áp sát mình, sau đó dùng hai ngón tay tách hai chân cô ra.
Động tác tưởng chừng như hờ hững, nhưng thực chất lại mang theo sức ép dữ dội đầy tính xâm lược.
Dù vẫn chưa thể hiểu vì sao anh lại muốn “ăn mừng” khi đánh mất dự án, nhưng Lâm Trĩ Thủy rất rõ, khi Ninh Thương Vũ đã muốn thì cô không có cách nào kháng cự. Thứ hormone tỏa ra từ người anh khiến cô chẳng thể chống đỡ nổi, đôi mắt long lanh như phủ một tầng nước, không cách nào kiểm soát.
Tích tắc, tích tắc…
Ninh Thương Vũ từ từ cởi nút áo sơ mi nơi cổ, động tác vừa chậm vừa chuẩn, từng hàng nút được tháo xuống, để lộ lồng ng.ực rắn chắc. Rồi anh lại tiếp tục tháo khóa thắt lưng.
Rõ ràng không phải lần *****ên cô nhìn thấy chiếc nhẫn hình đầu sư tử khảm hồng ngọc nơi tay anh, vậy mà lần này khi thấy ngón tay đeo nhẫn ấy từ tốn lướt dọc xuống… từng chút một cọ sát làn da cô… trong suốt như nước.
Sự quen thuộc lại mang theo nét mới mẻ, Lâm Trĩ Thủy bất giác cứng người, rồi cảm nhận rõ rệt thân thể trắng ngần như bị lửa thiêu đốt.
“Nhìn nó đi.” Ninh Thương Vũ kéo váy cô lên, lớp váy ngoài nhẹ nhàng trải ra như cánh hoa, nhưng anh lại cố tình không cởi bỏ lớp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793719/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.