Dưới màn mưa yên tĩnh, gương mặt Lâm Trĩ Thủy hiện lên rõ nét dưới ánh sáng lạnh lẽo chập chờn từ đèn tường ở cửa. Đêm càng sâu, sắc đen càng đậm, càng làm nổi bật vẻ thánh khiết không tì vết nơi cô.
Cô cúi nhẹ người, ghé sát tai Bùi Quan Nhược thì thầm rất lâu, rồi mới ra hiệu cho vệ sĩ đưa người đi.
Ba phút sau.
Lâm Trĩ Thủy quay lại, ngồi xuống chính giữa ghế sofa trong phòng khách, lấy điện thoại gọi vào số riêng của Lâm Hy Quang đang ở khu vực Giang Nam, nhờ chị ra tay, dùng mối quan hệ nhà họ Lâm để sắp xếp một y tá vào bệnh viện tư của nhà họ Bùi.
Đầu dây bên kia, Lâm Hy Quang bị đánh thức giữa đêm khuya, đôi mắt ngái ngủ khẽ nhíu lại, vươn tay kéo chiếc áo ngủ lụa đỏ nơi cuối giường khoác lên vai, hỏi: “Chỉ cần sắp xếp một y tá thôi sao?”
Lâm Trĩ Thủy im lặng một lúc: “Chỉ cần y tá thôi. Nhất định phải để Bùi Quan Nhược có cơ hội riêng được gọi video với Trần Bảo Thúy trong vòng sáu mươi giây.”
Cô không thể đứng ra công khai giúp Bùi Quan Nhược, càng không thể trực tiếp đến bệnh viện giành người.
Giờ phút này, Bùi Dận chắc chắn đã bố trí truyền thông ẩn nấp quanh bệnh viện, chỉ chờ người nhà họ Ninh ra tay để tung tin. Nếu nhà họ Ninh can thiệp, ông ta sẽ lợi dụng việc đó để khuấy động dư luận. Nếu không, ông ta vẫn có thể dùng tính mạng Trần Bảo Thúy để uy ***** Bùi Quan Nhược thay đổi lời khai trước tòa.
Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793724/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.