Thôi được, giờ có hối hận thì cũng muộn rồi. Nhưng Tống Tri Hòa cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi, chứ không có ý định bỏ về thật.
Thấy người vừa đến, Tống Tri Hòa nhếch môi cười, chỉ là nụ cười có chút gượng gạo.
“Đi thôi.” Mạnh Dục Châu nắm tay Tống Tri Hòa, cùng cô xuống xe. Giang Thành vội nói: “Mau vào đi, mọi người đang đợi cả đấy.”
Ba người cùng tiến vào câu lạc bộ, đi thang máy thẳng lên tầng thượng. Khác với các phòng riêng lẻ ở tầng dưới, toàn bộ diện tích tầng thượng này là một phòng VIP lớn.
Bên trong tiện nghi đầy đủ, Tống Tri Hòa vừa vào đã thấy phòng KTV, bàn bi-a, bàn mạt chược, thậm chí còn có cả hồ bơi trong nhà.
Lúc này, mấy người đàn ông đang tụ tập quanh bàn bi-a, hai người trong số họ đang chơi, một người khác thì chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Mạnh Dục Châu và Tống Tri Hòa tay trong tay bước vào phòng, lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Hôm nay Tống Tri Hòa mặc chiếc sườn xám màu vàng nhạt, trông dịu dàng nền nã, còn Mạnh Dục Châu mặc sơ mi trắng. Hai người tay đan tay không rời.
“Còn không mau chào chị dâu nhỏ của mọi người đi.” Giang Thành cười có chút vẻ lưu manh.
Ừm… Đối mặt với mấy người đàn ông lớn tuổi hơn cô thế này, Tống Tri Hòa chỉ cảm thấy tình huống này vô cùng kỳ quặc.
“Em tên Tống Tri Hòa, mọi người cứ gọi tên em là được rồi.” Tống Tri Hòa nói.
“Thế sao được, theo tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-am-ap-kim-tri-cuu/2793434/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.