Trần Nhàn là một đứa trẻ bị bỏ rơi, được bà Trần, cũng chính là bà ngoại của Tống Tri Hòa, nhận nuôi.
Cuộc đời bà Trần đầy sóng gió. Bà là con gái út trong nhà, rất được cưng chiều, ở thời đại đó, cuộc sống của bà coi như hạnh phúc.
Sau này kết hôn, chồng đối xử với bà rất tốt, gánh nước, đốn củi, mọi việc nặng nhọc trong nhà đều do ông làm. Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, thời thế loạn lạc, chồng ra trận, không bao giờ trở về.
Có người khuyên bà còn trẻ thì tái giá sớm, bà lắc đầu. Chồng không ở nhà, những việc nặng nhọc trước đây đều do bà gánh vác, nhưng bà không hề than khổ, làm việc rất chăm chỉ.
Một ngày, khi đang đốn củi trên núi, bà gặp một bé gái sơ sinh khóc nỉ non không ngừng. Bà bế bé đi khắp nơi tìm người thân, không có kết
quả, thế là quyết định nhận nuôi bé. Dù sao, những ngày tháng cô đơn này bà đã trải qua quá lâu rồi.
Người nhà ban đầu phản đối, nhưng bà Trần là người ương bướng, thẳng thừng nói đời này sẽ không tái giá. Lại nghĩ đến hoàn cảnh của bà, dưới gối không có con cái, thế là mọi người đồng ý.
Cuộc sống trở nên thú vị hơn. Dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của bà, Trần Nhàn ngày một lớn khôn, ngày càng xinh đẹp.
Cô không chỉ xinh đẹp, thành tích học tập cũng rất tốt.
Bà Trần càng thêm cố gắng, cho cô đi học. Sáng sớm bà đã ra chợ bán rau nhà trồng, ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-am-ap-kim-tri-cuu/2793447/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.