Chưa ăn được thịt lợn, nhưng có thể xem lợn chạy trước.
Còn thiếu mười phút nữa là tám giờ khi Vưu Tư Gia với mái tóc bù xù và quầng thâm dưới mắt bị Dư Miêu Vũ kéo dậy khỏi giường.
Mặc quần áo xong vội vàng rửa mặt, hai người thậm chí không kịp ăn sáng, khom người chạy đến phòng học vừa kịp giờ.
Sau khi ngồi xuống, Dư Miêu Vũ quay đầu mới phát hiện vẻ mệt mỏi của Vưu Tư Gia, tặc lưỡi: “Cậu hơi quá đà rồi đấy… Những thứ mình gửi cậu đã xem hết chưa?”
“Cũng không hẳn, làm sao nói nhỉ.” Vưu Tư Gia vẫn còn đang ngẫm nghĩ, “Chỉ là hơi xấu.”
Dư Miêu Vũ lấy sách của hai người từ trong túi đặt lên bàn, quay đầu nhìn cô: “Còn xấu gì nữa? Toàn là trai xinh gái đẹp mình chọn kỹ càng, của ngon thế này, bình thường mình còn chẳng cho ai xem.”
Vưu Tư Gia thành tâm cảm thán: “Cậu có nhiều của ngon thật đấy.”
Vừa dứt lời, Lý Đông Xuyên bên cạnh đã nhìn qua: “Của ngon gì thế?”
Dư Miêu Vũ qua Vưu Tư Gia liếc anh ta: “Cậu đừng quan tâm.”
Lý Đông Xuyên chẳng để ý, cả người nghiêng về phía Vưu Tư Gia: “Tôi không mang sách, xem chung với cậu nhé.”
Vưu Tư Gia nghe vậy, đẩy sách giáo khoa về phía anh ta.
Sau giờ học, Vưu Tư Gia và Dư Miêu Vũ xuống cửa hàng 711 mua oden và sandwich, quay lại lớp thì bị chặn ở lối đi.
Lý Đông Xuyên ngồi ở hàng ngoài cùng không đứng dậy, chỉ hỏi hai người: “Đi đâu thế?”
Thấy Dư Miêu Vũ có vẻ không kiên nhẫn, Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503748/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.