Vưu Tư Gia chào tạm biệt anh và sau đó thở hổn hển khi khuân chiếc hộp giấy trở về, cô giống như vừa tìm lại được báu vật, lấy từng món đồ ra xem xét cẩn thận.
Ngoài những vật dụng quen thuộc, thật bất ngờ là còn có cả búp bê Barbie – loại đồ chơi của trẻ em thành phố, không biết từ đâu ra.
Vưu Tư Gia lại đặt đồ đạc về vị trí cũ, cẩn thận cất giấu cái hộp lại.
Vưu Tư Gia nhớ lại trước đây Dương Huyên đã tặng cô một con chó nhỏ làm từ những mảnh vải vụn, cô đã treo nó trên cặp sách trong một thời gian dài. Sau này nó cũ đi, bẩn đi, bị ném vào máy giặt xoay vòng hết lần này đến lần khác, không biết từ lúc nào đã biến mất.
Bây giờ anh lại tặng cô một con chó khác, một con chó sống, ấm áp, nằm trong hộp giấy và biết ngáy.
Lạc Lạc rất dễ nuôi, chỉ cần cho nó một tấm đệm có thể cuộn mình nằm xuống, đặt một cái bát sắt nhỏ trước mặt, khi nó còn nhỏ thì dùng nước nóng ngâm bánh rán cho mềm, đổ thức ăn thừa vào, nó sẽ cúi đầu ăn rất ngon lành.
Lớn thêm một chút, nó bắt đầu học cách đón Vưu Tư Gia tan học. Dù là ban đêm đã nằm ngủ trên đệm, chỉ cần nghe thấy tiếng xe moto gầm rú từ xa, nó sẽ lập tức bò ra, lắc lư đi đến cửa, đợi Vưu Tư Gia nhảy xuống xe, nó sẽ quấn quanh ống quần của cô.
Kỳ nghỉ hè đã đến, Lạc Lạc đã học được cách chui vào các bụi cỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503801/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.