Hơi nóng mùa hè bốc lên hừng hực, Đại Hoàng lười biếng nằm dài dưới tán cây, cái đầu ủ rũ, lè lưỡi thở d.ốc. Trong khi đó, Vưu Tư Gia mặc áo thun ngắn tay, quần soóc, trên đầu gối và khuỷu tay đầy vết trầy xước mới, ngày nào cũng lững thững đến tìm Dương Huyên chơi.
Dương Huyên chỉ vào những vết sẹo trên người cô bé, hỏi nguyên do. Cô bé chỉ đáp qua loa rằng mình đang chơi trò “đại mạo hiểm” với mấy đứa khác.
Buổi trưa nắng gay gắt, mãi đến khi mặt trời ngả về tây, hơi nóng dịu bớt, Dương Huyên mới đi bộ đến cửa hàng cung tiêu mua xì dầu. Lúc đi ngang qua trung tâm thị trấn, cậu thấy một đám trẻ con tụm lại bên bức tường ngoài của đại đội, chen chúc ngồi xổm thành một hàng dài.
Trong kỳ nghỉ hè, lũ trẻ chẳng có gì làm nên luôn phải kiếm trò vui để chơi.
Dưới chân tường đại đội có một đống cát cao thấp không đều. Đám trẻ ngồi trên đó lần lượt nhảy từ trên tường xuống. Cát mềm, có đứa gan lớn dám nhảy xuống từ độ cao ngang một người trưởng thành.
Mỗi lần có ai nhảy từ vị trí cao nhất xuống đống cát, cả bọn lại đồng loạt hò reo cổ vũ.
Vưu Tư Gia cũng đang ngồi trên đầu tường, vươn cổ nhìn xuống, khuôn mặt đầy vẻ háo hức.
Dương Huyên lập tức khựng lại.
Quả nhiên, có vài người bắt đầu cổ vũ Vưu Tư Gia trèo lên cao hơn, trong đó Hổ Tử là đứa hò hét to nhất.
Cô bé bị kích động, dang hai tay, lảo đảo nhích lên từng chút một.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503822/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.