Phương Hạm cố gắng ép bản thân phải bình tĩnh lại.
Rõ ràng chẳng có gì đáng để căng thẳng, thế mà chỉ cần nghĩ đến việc bên cạnh mình đang ngồi là Giang Diệc Nhiên, cô liền thấy không thể tự nhiên được. Cô điền bài trước còn sót lại mấy câu, mãi sau mới hoàn thành xong.
Lúc tổ trưởng đến thu bài, cô vẫn còn lo lắng. Không ngờ Giang Diệc Nhiên chẳng viết lấy một chữ, thậm chí còn chưa từng rút bút ra khỏi hộp, dứt khoát không nộp luôn. Có lẽ người kia đã quen rồi, chỉ thu mỗi bài của Phương Hạm rồi gom lại nộp lên trên.
Đến tiết tự học để học thuộc lòng bài văn. Phương Hạm vừa lật sách ra thì đã nghe thấy tiếng Giang Diệc Nhiên bên cạnh đang xé cái gì đó ra, là mấy món quà và thư tình do hai cô bạn gái hồi nãy đưa tới.
Cô liếc mắt qua bằng khóe mắt, thấy Giang Diệc Nhiên mở hộp quà ra, bên trong lớp giấy vụn vàng kim lấp lánh là một tay cầm chơi game, mấy cây kẹo hình gậy và vài cây nến hình quả táo.
Cậu chỉ liếc nhìn một cái rồi thản nhiên đặt hộp sang bên cạnh, người ngả tựa lười nhác vào ghế, cầm lá thư lên lướt qua.
Cậu thực sự đọc thật.
Ngồi ngay bên cạnh, Phương Hạm nghe rất rõ, lúc Giang Diệc Nhiên đọc đến đoạn nào đó còn bật cười khẽ một tiếng. Giọng cậu trong trẻo, trầm khàn đầy từ tính, dù chỉ là một tiếng cười thôi cũng mang theo sự ngông nghênh chẳng thèm che giấu.
Đọc xong, Giang Diệc Nhiên gập thư lại, ngửa người ra sau một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2803954/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.